Ở đây góp nhặt được những bài thơ rời thất lạc trong chồng sách vở, có những bài đã cũ và cũng có những bài mới viết, và có những bài ký dưới bút hiệu TÚ PHÉT TIÊN SINH... Xin mời các bạn vào xem:
GIẤC MƠ XUÂN CỦA NGƯỜI TÙ
Có phải Xuân về trên đất xưa?
Sao ta còn ở mãi trong tù?
Ngày qua. Một thoáng buồn hiu hắt
Chợt thấy trào dâng máu hận thù
Nằm đếm thời gian chậm chạp trôi
Nửa manh chiếu rách ẩm hơi người
Bụng sôi, quặn thắt vì cơn đói
Mật đắng chừng như rụng xuống đời
Đôi lúc buồn tình nghĩ vần vơ
Viễn mơ trở lại thuở xa xưa
Chỉ mong được sống dăm ba phút
Dù chết – nhưng còn thở Tự Do
Có phải mùa xuân đến nữa chăng
Thèm nghe tiếng pháo đón mừng xuân
Để cho ai đỏ hồng đôi má
Bên chậu mai vàng rộ tước sân
Đã hết mùa xuân của ước mơ
Năm năm tù! Nghĩ chuyện vu vơ
Cả nước đắm chìm trong địa ngục
Xuân kia có trở lại bao giờ???
VŨ UYÊN GIANG
(Viết ở Trại giam Suối Máu – Xuân 1980)
Ở SIKIEW NHỚ BÀI HÁT XƯA
(Gửi Nhật Ngân)
Giờ đã giao mùa mưa gió bay
Ta lênh đênh lạc đến nơi này
Gặp nhau trong bốn vòng gai sắc
Mừng tủi xôn xao qua nắm tay
Quán vắng. Mưa buồn. Đêm xuống nhanh,
Lòng không sao lạnh phủ xây thành
Đìu hiu trên núi đồi Đông Bắc (1)
Một kiếp phù vân qua mỏng manh
Nhớ khúc nhạc nào nghe thuở xưa (2)
Còn bâng khuâng mãi đến bây giờ
Bỗng dưng đất chuyển, tinh cầu vỡ
Là cả hồn tan theo giấc mơ
Ngày cũ đã buồn hương chiến tranh
Một phen từ giã khói tan tành (2)
Ta cùng ôm mối hờn phiêu bạt
Bỡ ngỡ bên trời. Sao vắng tanh
VŨ UYÊN GIANG
(Viết trong Trại Tị nạn Sikiew Tháng 12 năm 1981 khi gặp Nhật Ngân)
(1) Trại Tị nạn Sikiew nằm ở Đông Bắc Bangkok, Thái Lan
(2) Bài hát Một Mai Giã Từ Vũ Khí của Nhật Ngân
CHÁN CHƯỜNG
Ở đây một nửa linh hồn
Bơ vơ đất lạ, héo hon tủi người
Xót giòng nước mắt trên môi
Chán chường che phủ phận đời lưu vong
VŨ UYÊN GIANG
Chicago, 1983
THƠ GỬI BẠN CŨTặng Lâm Vị Thủy, tác giả Tập thơ "Sao Em Không Về Làm Chim Thành Phố" xuất bản ở Saigon 1960)
Lơ lửng theo mây trôi bốn phương
Đời ta còn một chút hư không
Ngươi ươm mơ với "Chim Thành Phố"
Ta uống mềm môi hát loạn cuồng.
Chữ nghĩa xuôi giòng theo gió bay
Buồn vui tạm bợ được dăm ngày
Quanh ngươi lũ học trò tăm tối
Thơ cũng buồn nên thơ hết hay
Ta một phương. Ngươi ở một phương
Nơi ta ngươi đã gọi thiên đường
Văn chương dăm chữ nghe gàn dở
Nào có ra chi. Nghĩ chán chường
VŨ UYÊN GIANG
Chicago 1983
CHIỀU XUÂN TRÊN PHỐ BOLSA
Chiều xuân trên phố Bolsa
Bỗng dưng một thoáng nhớ nhà bâng khuâng
Dường như lạc giữa Sàigon
Vài cơn gió nhẹ mơn man cánh đào
Nghe trong cười nói xôn xao
Thanh âm vỡ vụn, nghẹn ngào, đắng cay
Lưu vong tủi tháng năm dài
Lang thang đất lạ mơ ngày hồi hương
Hẹn thề một kiếp phong sương
Thù xưa còn nhớ mười phương quay về
VŨ UYÊN GIANG
Little Saigon, Quận Cam – Xuân 1990
HẸN VỀ
Ngày đi lòng đã hẹn về
Đời như giông bão cuốn thề bay xa
Tủi cho một kiếp ngựa què
Tiếc thân phiêu bạt phai nhoà ước mơ
Xứ người, cười nói vu vơ
Tim đau, lòng vẫn nhớ thù hận xưa
Xuôi giòng cơm áo mịt mờ
Đêm đêm thức giấc vẫn ngờ ngục gông
VŨ UYÊN GIANG
Chicago, Illinois 1990
Thơ Hải Đường Cư Sĩ
THU SẦU
Thu lai diệp lạc mãn đình tiền
Nhân sinh tuế nguyệt sự biến thiên
Độc ẩm vô bàng sầu thiên cổ
Nhất túy tỉnh hậu dĩ minh thiên
Dịch nôm :
Thu về lá vàng rơi rụng trước sân
Nhân sinh thế sự đổi xoay vần
Sầu riêng không bạn sầu ly cạn
Chợt tỉnh cơn say giấc mộng vàng
HẢI ĐƯỜNG CƯ SĨ
Thu Sầu cảm tác 1 :
Trước sân rơi cánh lá vàng
Đời người biến đổi xoay vần hoang mang
Một mình uống rượu nghe buồn
Bỗng dưng tỉnh giấc mơ màng còn say
VŨ UYÊN GIANG
Thu Sầu cảm tác 2 :
Sân Thu lay động lá vàng rơi
Năm tháng vần xoay một kiếp người
Uống rượu thêm buồn câu lẻ bạn
Giữa cơn say, tỉnh mộng chơi vơi
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC 1994
BÁN QUÁN
Rồi cũng tàn phai nợ bút nghiên
Đời ta trăm vạn nỗi ưu phiền
Làm thân bán quán trong nhà bếp
Lem luốc cuộc đời bên chảo chiên
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC Aug.20, 1993
QUÁN KHUYA
Ngổn ngang những ghế cùng bàn
Bóng đèn hiu quạnh hoang mang trong lòng
Đi. Vào. Nghe sũng cung buồn
Rã rời điệu nhạc, chán chường ủ ê
Chung quanh hoang lạnh ê chề
Tâm tư ủ rũ – Tứ bề vắng tanh
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC Sept. 8, 1993
BÚT NGHIÊN
Bút nghiên tội nghiệp trăm chiều
Nợ văn chương cũng bay vèo theo mây
Tay chân lem luốc suốt ngày
Bút cùn, tim mỏi – Lòng đầy hoang mang
Người thơ giận dữ thở than
Ngôn từ vụng dại - héo tàn đời ta
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC Sept. 1993
QUÁN KHUYA
Nhạc buồn trầm lắng không gian
Quán khuya vắng lặng, ghế bàn trơ trơ
Ngọn đèn hiu hắt ơ thờ
Hàng cây ủ rũ bơ vơ đợi người
Nụ cười khô héo trên môi
Tủi thân lận đận, buồn đời không may
Chợt nghe khoé mắt thoáng cay
Thời gian chậm chạp, tháng ngày trôi đi
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC Sept. 12, 1993
QUÁN VẮNG
Quán vắng lòng buồn như nghĩa trang
Ghế bàn xô lệch đứng hai hàng
Ngọn đèn vàng vọt như hiu hắt
Chủ cũng biếng lười chẳng nói năng
Lác đác dăm ba khách đến ăn
Lại cười, lại nói. Chạy lăng xăng
Nồi, ơ, soong, chảo khua xao xác
Người khách rời đi quán lại buồn!
VŨ UYÊN GIANG
Charlotte, NC Sept. 13, 1993
GIÓ THOẢNG MÂY BAY
(Thân tặng anh chị Nguyễn Văn Bạc, New Mexico)
Trăn trở thâu đêm chuyện nước non
Tàn canh thức trắng nghĩ không tròn
Thất phu chí nhỏ lo quanh quẩn
Đau kiếp bại binh, tủi ngập hồn
Bởi lỡ sinh ra lầm thế kỷ (1)
Bọn ta gặp phải lũ gian manh
Bội phản đê hèn quân giặc cướp
Ngục tù ôm hận lệ rơi nhanh
Một lũ nằm vùng cấu kết nhau
Những tên hèn hạ trốn chui đầu
Giở thói lưu manh phường phản bạn
Thói đời hung hiểm nghĩ càng đau
Thôi hãy coi như là bạc phước
Bạc đầu tri kỷ mấy người đây?
Cứ sống cùng thông reo đất rộng
Coi đời như gió thoảng mây bay
VŨ UYÊN GIANG
(Viết ở Albuquerque, New Mexico 27/6/2001
(1)Ý thơ Vũ Hoàng Chương "Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ..."
(2) Ý thơ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu
"Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo"
CHUÁ NÀO CẤM CẢN CON CHIÊN?
Hồng Y Minh Mẫn hẳn chưa điên
Ngặt cái đảng ta nắm giáo quyền
Lắm lúc phát ngôn hơi loạng quạng
Đôi khi hành động quá quàng xiên
Gọi người tị nạn “dân cầu thực”
Muối mặt ăn mày “qũy lạc quyên”
Đảng cấm cờ vàng ba sọc đỏ
Chuá nào cấm cản các con chiên?
HỒ CÔNG TÂM
June 7, 2008
DỐI CHÚA, GẠT DÂN
Dối Chuá, gạt dân – rõ gã điên
Được mang áo đỏ tưởng uy quyền
Vong thân phục vụ quân lừa đảo
Mạt kiếp tôi đòi lũ xỏ xiên
Ngữ ấy xem ra phường đểu giả
Ả kia ngó bộ bọn thuyền quyên
Trò đời cái lưỡi không xương đó
Còn gạt bao năm được lũ chiên?
TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
June 8, 2008
SAO ĐÀNH XỬ ÉP?
Ngẫm chuyện nhân tình quá đảo điên
Đi tu chỉ muốn giở uy quyền
Theo đuôi qủy đỏ hòng ăn bả
Chối ngọn cờ vàng – rõ nói xiên
Dạo ấy tha hồ cho chúng đớp
Phen này sức mấy để y quyên!
Cờ vàng khó hiệp thông cờ máu
Minh Mẫn sao đành xử ép chiên!
TRẠNG PHÉT
Philadelphia, June 9, 2008
Nguyễn Xuân Vinh (*)
Tư Lệnh Không Quân một thuở nào
Nhờ tay Đỗ Mậu, Đảng Cần Lao
Thăng quan tiến chức nhanh như gió
Quốc ấn binh phù bỗng sạch sao ?!
Tu nghiệp mong tìm đường đảo ngũ
Xuất dương lánh hoạn lộ ba đào
Già không an phận mơ quyền tước
Theo đám Sơn Đông học lộn nhào
Hồ Công Tâm
[Trích Thi Phẩm VỊNH 108 NHÂN VẬT Lịch Sử VN Hiện Đại]
BÀI HOẠ CỦA TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
HÈN TƯỚNG ĐÀO BINH
Hèn tướng, đào binh chạy thuở nào?
Bây giờ còn kể lể công lao
Cúc cung nịnh bợ đầu che lọng
Tận tụy a dua cổ máng sao
Dinh thự thênh thang chim mỏi cánh
Đất đai rộng rãi cá ao đào
Lưu vong vẫn chửa nằm yên phận
Còn cố bon chen muốn té nhào
TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
June 10, 2008
LẠI CHUYỆN GIÁM MỤC KHÔNG MUỐN THẤY CỜ VÀNG
Cách nay vài năm, Giám mục Nguyễn Văn Sang của Tỉnh Thái Bình khi đến Queensland, Úc Đại Lợi và ghé lại 1 Trường Việt Ngữ thuộc Cộng đoàn Công Giáo. Khi bước vào trong lớp nhìn thấy có treo cờ vàng ba sọc đỏ thì ông ta khó chịu và nói: “Trường Việt ngữ tại sao lại treo lá cờ này?” Sau đó đã bỏ dở cuộc thăm viếng. Người Linh mục tuyên úy của Cộng đoàn đã yêu cầu tháo không treo cờ và yêu cầu nếu ai chống lại việc tháo cờ thì cứ nghỉ đừng đến dạy. Thầy giáo Hiệu Trưởng và một số giáo viên đã nghỉ để phản đối tiêu cực. Nên có thơ rằng:
Ô này cố đạo Nguyễn Văn Sang!
Vì cớ làm sao lại nói càn?
Tị nạn không mong nhìn sắc đỏ (Tị nạn không mong còn buá đỏ)
Lưu vong chẳng muốn mất màu vàng (Lưu vong chẳng muốn mất cờ vàng)
Chiêu bài bợ đỡ còn che giấu?
Nhãn hiệu tay sai đã rõ ràng
Tu đạo thừa sai phụng vụ Chúa
Đàn chiên rõ mặt gã tên Sang.
TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
June 10, 2008
VÕ VĂN KIỆT
Nghe tin Văn Kiệt mới vừa đai (1)
Bọn chúng lau nhau khóc cả bầy
Lẩn thẩn thương vay thằng cướp cạn
Khù khờ khóc mướn gã ăn mày
Sáu Dân lúc trước ôm danh lợi
Văn Kiệt khi nào chịu đổi thay?
Tại chức đương quyền không đối thoại
Cận kề cái chết mị lừa ai?
TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
June 11, 2008
(1) Võ Văn Kiệt chết ngày 11/6/2008 tại 1 bệnh viện ở Singapore. (Đai: tiếng Anh die)
Lúc hết còn quyền chức Kiệt mới đòi dân chủ và kêu gọi hoà hợp hoà giải xoá bỏ hận thù
CHUYỆN MẸ CON ĐỜI NAY
Tin thành phố San Hô Thành: một gia đình người Việt có bà mẹ đã thưa con gái ra tòa để đòi tiền.
“Mẹ là nải chuối vườn cau
Bây giờ mẹ nó đưa nhau ra tòa’’
Chuyện chỉ có xảy ra ở Mỹ
Việt di dân ích kỷ như ri
Học đòi theo kiểu Huê Kỳ
Mẹ thưa con gái để đi vòi tiền
Tiền tuy chẳng như vàng, như bạc
Nhưng sao lòng bạc ác bất nhân
Mẹ xưa trời bể thương con
Sao nay một chút tình thương chẳng còn
Chuyện xứ Mẽo ly kỳ hết biết
Mẹ và con kéo lết ra tòa
Chỉ vì tham tiếng đô la
Nên đành bôi mặt để mà kiện nhau
Hỡi ơi sau quãng đời dâu bể
Chút tình người biết kể làm sao ?
Rằng bao nhiêu chuyện tào lao
Cũng không có một chuyện nào như nhau
Mẹ ơi ! biết nói thế nào ?
Tiếng kêu như đã nghẹn ngào trong con.
TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
Chicago, Apr.4th, 2008
HỒNG Y DỊ ỨNG CỜ VÀNG
Hồng y đỏ chót bán linh hồn
Khấn nguyện trung thành đảng ác ôn
Chẳng giúp chiên lành vinh Thánh Giá
Lại theo qủy đỏ nhục tông môn
Thừa sai cộng sản khôn che giấu
Đội lốt tông đồ giỏi liếm trôn
Lệnh cấm cờ vàng ngày Đại Hội
Hồng Y quái qủy ló đuôi chồn!
HỒ CÔNG TÂM
June 17, 2008
BÀI HOẠ CỦA TÚ PHÉT (TOO FAT) TIÊN SINH
CÁO CHỒN
Giám mục cam tâm bán xác, hồn
Già không nên nết, lão già ôn
Cúc cung tận tụy lòi ra miệng
Qùy lạy trung thành thụt hậu môn
Tỏ rõ mặt mày quân phản phúc
Phơi bày nhân dáng kẻ lòn trôn
Hồng y cam phận tay sai giặc?
Minh mẫn gì đâu lũ cáo chồn.
TÚ PHÉT TIÊN SINH
June 17, 2008
PHỐ QUẬN NGÀY XƯA
Vắng em phố quận bỗng dưng buồn
Heo hắt hàng cây cũng nhớ thương
Guốc mộc khua trên hè phố vắng
Áo dài bay nhẹ nắng chiều buông
Những thằng lính chiến ở phương xa
Về đóng quân đây dăm tháng qua
Ngày ngày ngồi ngắm em trên phố
Mơ ước trong lòng chợt thiết tha
Phố quận bừng lên rộn rã vui
Nhìn em dạo gót nét tươi cười
Hàng răng đều đặn xinh xinh quá
Chúm chím nụ hồng trên đoá môi
Em đã rời xa phố quận xưa
Đạn thù sát hại một chiều mưa
Bỗng dưng con phố buồn hiu hắt
Hàng quán nằm im dưới nắng trưa
Từ dạo em đi bỏ cuộc chơi
Con đường phố cũ chẳng còn vui
Bụi bay mù mịt nhoà con phố
Đã khiến cho bao kẻ ngậm ngùi
Ta về phố quận buổi chiều tàn
Chân bước đi trong nắng úa vàng
Tìm bóng hình xưa nghe quạnh vắng
Từ ngày chinh chiến khóc ly tan
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 16, 2008
MỸ THO CHIỀU MƯA
Ta ghé Mỹ Tho một buổi chiều
Vĩnh Kim, Long Định quán liêu xiêu
Ngả nghiêng rượu đế mềm môi uống
Gió thổi từng cơn, mưa rất nhiều
Trở lại vườn hoa cũ Lạc Hồng
Bên bờ sông nước sóng mênh mông
Con đò xuôi ngược đi tìm bến
Có chở ai về cho nhớ mong?
Áo trận sờn vai lấm bụi đường
Bến phà Rạch Miễu sáng mù sương
Chiều qua Phụng Hiệp thăm ông đạo (1)
Tối vượt sông Tiền sang Thới Sơn (2)
Vòng Nhỏ ngồi bên ly rượu cay
Hạt mưa lắc rắc ướt vai gầy
Cô gái Mỹ Tho đi yểu điệu
Ai buồn vơ vẩn tối hôm nay
Nhìn những giọt mưa thánh thót rơi
Kiếp giang hồ nghĩ cũng hư đời
Ngược xuôi đơn vị đi muôn hướng
Lính chiến bao giờ được nghỉ ngơi?
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 24, 2008
(1) Ông Đạo Dừa Nguyễn Thành Nam
(2) Cù Lao Thái Sơn bên kia sông Tiền Giang phải đi đò từ Chợ Vồng Nhỏ sang
TRÊN BẾN NINH KIỀU
Trên bến Ninh Kiều một sáng xuân
Dường như cơn gió khẽ thì thầm
Mắt ai đen láy nhìn ngơ ngác
Em gái Cần Thơ nhẹ gót chân
Sông Cổ Chiên trôi, nước lặng lờ
Cái Bè, Chợ Lách thấy bơ vơ
Bên giòng Sông Hậu êm đềm chảy
Vài cánh bèo theo sóng nhấp nhô
Em ở Trà Ôn lạc đến đây
Mải vui xuân mới nắng hây hây
Phương xa lữ khách dừng chân lại
Tiền kiếp hay sao mà ngất ngây
Một sớm nào qua chợ Cái Răng
Chao ôi là nhớ những mùa trăng
Con sông ngã bảy trôi đi mãi
Bên giậu rào thưa ai ngó sang?
Từ giã Cần Thơ dạo cuối xuân
Giòng sông Mang Thít gió thì thầm
Ai về qua bến Ninh Kiều cũ
Có biết rằng ta vẫn nhớ nhung
VŨ UYÊN GIANG
San Jose, June 18, 2008
(Lúc ngồi với anh Nguyễn Văn Quảng Ngãi và Nguyễn Mạnh Kym trong quán Cofee Lovers ở San Jose)
SẼ CHẲNG BAO GIỜ EM HIỂU ĐƯỢC
(Riêng tặng Trần Minh Tú)
Sẽ chẳng bao giờ trong gió sương
Vì đâu ngọn cỏ mãi u buồn
Giang hồ mỏi gót dừng chân bước
Cơn gió vô tình bay bốn phương
Cánh bướm quen đường đi viễn phương
Quen mùi mật ngọt của tơ vương
Tiếng hát mơ hồ trong cổ mộ
Trắng tay nhân thế khóc bên đường
Không có khi nào con nước cạn
Nên giòng sông vẫn nhớ nhung nhau
Thời gian đi mãi vô cùng tận
Gió thổi về đâu lá úa mầu?
Xuân đến, hạ tàn, thu lại qua
Thân ta như chiếc bóng chiều tà
Lênh đênh trên biển đời huyên náo
Danh lợi xem ra cũng nhạt nhoà
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được
Ta về vui với gió cùng trăng
Gió trăng muôn kiếp còn chung thủy
Dẫu có thời gian đã lỡ làng
Từ độ người đời chẳng hiểu nhau
Mong manh như gió thoảng qua mau
Bên cầu chiếc lá khô tan tác
Bay mãi cho trần gian mắt sâu.
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 24, 2008
TÌNH XA
(Riêng tặng Trần Minh Tú)
Nơi đó người em ở rất xa
Ngày đi, ngày đến... tháng ngày qua
Không gian cách biệt bao ngàn dặm?
Ngồi đếm thời gian thuở thái hoà
Anh ở nơi này ôm nhớ mong
Đi về một bóng đợi, chờ, trông
Bao nhiêu héo hắt từng giây phút
Cách trở nghìn trùng biển với sông
Chỉ nhớ nhau thôi cũng thấy vui
Vầng trăng ai nỡ xẻ làm đôi?
Nhớ nhung biền biệt trôi đi mãi
Để lại trong ta nỗi ngậm ngùi
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 23, 2008
TRÊN PHỐ SINGAPORE
Buổi chiều dạo gót Tân Gia Ba
Đường phố xôn xao xứ sở xa
Ta ngồi trong quán nghe xao xuyến
Ánh nắng chiều hôm đổ nhạt nhoà
Kim Yam con phố sạch như lau
Ở đó Chuà xưa ngói đổi màu
Góc phố Chin Swee như lặng lẽ
Nhìn người xuôi ngược sát vai nhau
Xứ sở rộn ràng bao bến cảng
Chung quanh biển cả rộng mênh mông
Eo biển Johore nằm vắng lặng
Singapore nước vẫn xuôi giòng (1)
Ta đứng ngẩn ngơ giữa phố Tàu
Những nhà san sát vút lên cao
Hàng cây che bóng công viên cũ
Ôi những đêm dài hun hút sâu
Ta ở bên bờ ngóng đại dương
Một trời gió lộng đi muôn phương
Nhớ ơi là nhớ về quê cũ
Mỏi mắt trông tìm nẻo cố hương
VŨ UYÊN GIANG
Singapore, 1999
(1) Sông Singapore là thủy lưu chính của xứ Tân Gia Ba
TÀ ÁO TRƯNG VƯƠNG
Tặng Trưng Vương Trần Minh Tú
Này em! Cô bé nhỏ Trưng Vương
Áo trắng tung bay trước cổng trường
Ta đứng đợi hoài trên góc phố
Lá me xao xuyến rụng bên đường
Chân đạp xe theo bóng dáng ai?
Bao nhiêu cây số chặng đường dài
Buổi trưa nắng gắt không e ngại
Chỉ thấy quanh cô vạt áo phai
Áo lụa bay trong gió ngập ngừng
Làm tung tà áo lộ eo thon
Cho ta say đắm ươm hoa mộng
Chết giấc trong hồn nỗi vấn vương
Tà áo ngày xưa nay ở đâu
Người sông Tương vẫn ngóng giang đầu
Đi tìm hình bóng ngày xưa cũ
Chỉ thấy thời gian đã uá màu
Một thoáng mơ hồ vạt áo xưa
Bâng khuâng lá đổ dậu rào thưa
Tìm trong ký ức bao ngày trước
Ngọn gió vô tình chợt thoảng qua
Ôi người em gái nhỏ Trưng Vương
Ta vẫn tìm em khắp phố phường
Bóng chim thăm thẳm bên trời vắng
Có biết lòng ta nặng nhớ thương?
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 26, 2008
MỘT THUỞ BÌNH DƯƠNG
Tặng Trần Minh Tú
Ta về trên quốc lộ 13
Qua xóm Ấp Chanh, lại Ấp Dừa
Nghề gốm Thuận An rôm rả quá
Đàn ai réo rắt chợ Bình Hoà?
Hương Lộc thơm mùi mái tóc ai?
Luạ xanh một dải đến chân trời
Bóng người thấp thoáng Tương Bình Hiệp
Bến Cỏ vương vài ngọn khói bay
Sông Sài gòn uốn khúc quanh co
Chuà Thái Sơn mơ nước ngũ hồ
Chuà Bà Thiên Hậu nhang nghi ngút
Còn giữ muôn đời cổ tích xưa?
Ta đóng quân bên Chùa Hội Khánh
Em đi thoăn thoắt gót sen hồng
Trần gian vẫn giữa cơn hư ảo
Đứng lặng nhìn theo dõi mắt trông
Một thuở Bình Dương lính chiến xa
Đồn điền Dầu Tiếng dưới cơn mưa
Dáng người chợ Búng buồn xao xác
Bến Cát ngày xưa cũng nhạt nhoà
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, June 27, 2008
NHƯ NỖI HOÀI MONG
Tặng Minh Tú
Cổ tích nào xưa cho nhớ mong
Một vừng sao sáng phiá trời đông
Cho ta sống lại thời trai trẻ
Hoá kiếp thành mây bay bốn phương
Em một khung trời xa quá xa
Cánh bằng diệu vợi tháng ngày qua
Chim bay mỏi cánh mù căn cứ
Ta tận trời tây cũng xót xa
Có phải tiền căn mà ghé lại
Tìm nhau trong một thoáng phôi pha
Kiếp đời biệt xứ buồn hiu hắt
Ai đợi chờ ai ở lối xưa?
Sao sáng trên trời sáng một phương
Thân ta tưởng đã lạc trên đường
Giang tay tìm kiếm bao hoài vọng
Dâu bể cuộc đời ôi gió sương
Bỗng gặp người em ở chốn này
Như trong mưa bão mịt mù bay
Ta đang vui bước trong hư ảo
Tiền kiếp cho ta gặp lại đây ?
Như nỗi tương tư ngập cõi lòng
Gửi về nơi đó chốn xa xăm
Ước mơ thành gió mùa sao sáng
Bay tới bên em thoả nhớ nhung
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley – Đêm sáng sao 6/28/08
HOA TÌNH NỞ MUỘN
Tặng Minh Tú
Em đến bên đời ta tối qua
Áo xiêm hờ hững thoảng hương hoa
Trâm cài lược giắt, thân ngà ngọc
Quấn qúyt bên ta dải luạ là
Gió khẽ vờn trên những mắt môi
Bâng khuâng én lượn đoá sen tươi
Trần gian bát ngát thời hoa mộng
Bao nụ tình yêu cũng gọi mời
Hoa đã vì ai thơm ngát hương
Cánh rơi xao xuyến ngập ven đường
Mải vui duyên mới vì ong bướm
Chất ngất trong lòng nỗi nhớ thương
Hương tình nở muộn lúc vào thu
Trời đất một phen gió mịt mù
Lãng đãng men say duyên buổi ấy
Ta về ôm gối mộng nghìn thu
Em đến bên đời ta rất nhanh
Khiến hồn xao động dưới trăng thanh
Chìm trong cơn mộng du từ đấy
Tan biến đời ta ở khúc quanh
Tiền kiếp nào đưa em đến đây
Ta về vui với gió thu gầy
Tìm trên cao một vì tinh tú
Chìm đắm muôn đời giấc ngủ say
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, July 4th, 2008
CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG
Tặng Trần Minh Tú
Chiều trên biển vắng một mình ta
Ánh nắng hoàng hôn bỗng nhạt nhoà
Bãi cát cô đơn trong gió nhẹ
Mình ai hờ hững nỗi niềm xa?
Đếm bước chân trên đám lá khô
Lòng ta chừng như đã mơ hồ
Phương xa em ở sao mòn mỏi
Ta nhớ nhung theo sóng nhấp nhô
Chiều trên biển vắng nắng chiều trôi
Lòng ta sao bỗng nhớ chơi vơi
Bóng hình Minh Tú nơi xa tắp
Nỗi nhớ trong ta cũng ngậm ngùi
Thương quá người yêu ở chốn xa
Biển chiều hiu hắt thoáng mây qua
Mây ơi nhắn gửi về nơi đó
Một chút lòng ta vẫn thiết tha
Em ạ! Bao giờ ta gặp nhau
Một trời thương nhớ chẳng phai màu
Đôi ta hạnh phúc trong tình ái
Mới biết tình yêu rất nhiệm mầu
VŨ UYÊN GIANG
Sacramento, July 5th, 2008
NHỮNG THOÁNG MONG MANH
Tặng Minh Tú thương yêu của anh
Chiếc bóng buồn tênh ta ở đây
Chiều đi thầm đếm tuổi hao gầy
Chuỗi sầu cô quạnh mờ năm tháng
Hồn vỡ tan trong giọt rượu cay
Hoang vắng đời trôi theo gió bay
Bâng quơ nhìn mây trắng mơ ngày
Vàng tay một thoáng buồn heo hắt
Ta vẫn chờ ai tim quắt quay
Người đến cho hồn ta ngất ngây
Hồi sinh một kiếp ở phương này
Mang theo hình bóng em trong mộng
Nhìn đóa môi cười ta đắm say
Đã gặp em trong mộng tối nay
Viễn mơ ao ước dưới trăng gầy
Nuôi bao ước vọng cho ngày mới
Chờ đón tương lai ta đắp xây
Mòn mỏi chờ nhau bao phút giây
Quanh ta như có gió heo may
Phương xa em đợi trong chiều vắng
Ta ước mơ thành mây trắng bay
VŨ UYÊN GIANG
Chiều Castro Valley mong chờ July 5, 2008
TRÁNG SĨ
Tráng sĩ hề mềm môi rượu cay
Bao năm mài kiếm dưới trăng gầy
Thù trả chưa xong đầu đã bạc
Nỗi buồn sâu kín tới hôm nay
Ánh trăng bàng bạc ánh trăng loang
Khép nép xiêm y cung Quảng hàn
Chén rượu quan hà chưa kịp uống
Đau lòng cố quốc vẫn mang mang
Cuộc chiến tàn sao nghe xót xa
Làm thân bại trận tủi đời ta
Tráng sĩ bó tay nhìn thế sự
Ngậm ngùi thân hổ nhớ rừng xưa
Sầu hận mang theo đến cuối đời
Rượu cay uống mãi chẳng mềm môi
Thấp cao nghiêng ngả cơn say tỉnh
Tráng sĩ ngày xưa đã hết thời
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, July 10, 2008
KIẾM CUNG
Tráng sĩ hề vai mang kiếm cung
Túi thơ, bầu rượu nét ngang tàng
Tuốt gươm trừ bạo thời tao loạn
Khiếp đởm kinh hồn lũ sói lang
Đất khách cờ tàn nợ áo cơm
Còng lưng vất vả, kiếm cung cùn
Đêm nằm tủi nhục thân phiêu bạt
Thầm tiếc bao đêm thuở vẫy vùng
Mái tóc bạc phơ nhớ thuở xưa
Tung hoành trận mạc chiến trường xa
Nhung y bạc phếch màu sương gió
Hào khí còn đâu kiếp ngựa già?
Cung kiếm xưa đành hổ thẹn thôi
Chong đèn tiếc nuối thuở xa xôi
Giòng lệ lăn dài trên khoé mắt
Đêm đêm thầm tiếc tuổi đôi mươi.
VŨ UYÊN GIANG
Castro Valley, July 10, 2008
TRÊN CẦU GOLDEN GATE
Riêng tặng Minh Tú yêu dấu của anh
Gió lộng trên cầu, giòng nước xanh
Đôi ta dìu bước, nắng hanh hanh
Con tim hạnh phúc hoa đua nở
Trời đất dường như ghen với mình
Từng gót chân đi rộn rã vui
Chao ơi anh thấy bỗng bồi hồi
Bao nhiêu hạnh phúc thần tiên ấy
Là lúc hai ta đẹp lứa đôi
Mộng ước chúng mình mãi có nhau
Tình yêu thơm ngát đến mai sau
Anh đưa em đến vùng hoa mộng
Trên đỉnh yêu đương hai mái đầu
Em ạ! Anh yêu em mãi thôi
Tình yêu mật ngọt đã lên ngôi
Muôn đời hạnh phúc tưng bừng nở
Hai trái tim yêu vẫn có đôi
VỦ UYÊN GIANG
San Francisco, July 16, 2008
CHIỀU SAN FRANCISCO
Riêng tặng Minh Tú dấu yêu
Nắng nhẹ trên đường phố dốc cao
Đôi tim cùng nhịp đập bên nhau
Đường lên, đường xuống sao thăm thẳm
Níu lấy tay anh, mắt nhắm sâu
Phố xá tưng bừng, phố xá vui
Bên anh lòng cũng chợt bồi hồi
Bao nhiêu hạnh phúc nghìn yêu dấu
Là lúc tình yêu rộn tiếng cười
Anh sẽ vì em yêu mãi hoài
Em yêu Minh Tú của anh ơi!
Một trời hạnh phúc bên người mộng
Và thấy tình yêu đẹp mãi thôi
Niềm vui trọn vẹn ở trong tay
Từng bước chân ta đến chốn này
Anh về nhung nhớ muôn ngàn kiếp
Phương đó em ơi! Em có hay?
VỦ UYÊN GIANG
San Francisco, July 16, 2008
TÀ ÁO NGÀY XƯA
Tặng Minh Tú
Tà áo em bay trước cổng trường
Hàng me rợp bóng thuở Trưng Vương
Áo bay trong nắng chiều ươm gió
Hồn bỗng nôn nao đến lạ thường
Bên Thảo Cầm Viên rợp lá xanh
Áo ai trắng quá bước đi nhanh
Ôm nghiêng tập vở, vui chân sáo
Chìm đắm hồn ai giấc mộng lành
Áo trắng học trò thuở rất xưa
Làm tim xao xuyến đến bây giờ
Vạt áo ai bay trong nắng sớm?
Anh về dệt mãi những vần thơ
Ôi bước chân son thuở học trò
Đỏ cành phượng vỹ nhớ người xưa
Sân trường vắng lặng, cây chờ đợi
Tan tác hoa bay nẻo rất xa
VỦ UYÊNN GIANG
Castro Valley, July 22, 2008
THÁNG TƯ ÔM HẬN
Nghe lệnh bàn giao lệ ứa trào
Con tim tan vỡ, tủi làm sao?
Thương bao chiến hữu phơi xương trắng
Tiếc những anh em đổ máu đào
Giặc cộng cuồng ngông rình phía trước
Đồng minh bội phản lén đâm sau
Tháng Tư năm ấy đành buông súng
Người lính già ôm mối hận đau.
VŨ UYÊN GIANG
Kathleen, GA - 2009
No comments:
Post a Comment